28.6.10

Chuyện cái hàng rào

Xóm mình giờ có hai hộ đã xây hàng rào quanh khu đất. Cả hai đều đại gia tiền tỷ cả. Dãy hàng rào xi măng kia đáng giá một căn nhà của người khác. Khi giàu có, người ta xây hàng rào để cho an toàn tài sản, và cũng để cho tương xứng với căn nhà đang ở. Hàng rào làm cho con đường xóm trở nên tinh tươm và thẳng lối.

Người vùng xa một ngày đi ngang, thốt "trời đất, xóm chuối giờ sao lạ quá". Ò, xóm chuối giờ là những căn nhà xây kín đáo trong những hàng cây.

Hàng rào mọc lên, xóm chuối đẹp hơn nhưng có vẻ cái tình làng đang lạnh bớt. Bởi chiều chiều trẻ con không thể mum cơm với mẹ bên nhà hàng xóm; người già làm biếng mở ổ khoá to nơi cổng để qua nhâm nhi tí rượu với bạn già.

Nhờ hàng rào, chó mèo gà khỏi qua ngủ lộn, để tối tối chủ khỏi mắc công xách đèn pin đi tìm. Bên trong hàng rào buồn im ỉm. Trong đó, người già có thể cô đơn, chỉ bởi thằng con thành đạt muốn bảo vệ hai chiếc xe hơi mỗi khi về thăm quê.

Không hiểu sao, khi nhìn hàng rào, mình lại nghĩ về sự giàu nghèo, nghĩ về những chiếc Camry, Chevrolet, về những chiếc xe bò, chiếc xe máy không đèn nổ đèn đẹt lầm lũi trong đêm, nghĩ về những tiếng Karaoke nhão nhẹt mùi cồn mỗi đêm, và nhất là tiếng đập bò hừ hụ như trút cả căm hờn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét