25.7.13

Thấm thoắt..

Mới đó mà đã ba năm kể từ khi chuyển qua công ty gas. Nhìn lại, thời gian không phải trôi quá nhanh, mà bất ngờ với những gì mình đạt được. Mình vẫn nhớ như in những ngày gia nhập công ty, phong cách làm việc hoàn toàn mới, mình đã năng động hơn rất nhiều.

Thật tuyệt khi thời gian làm việc cực kỳ thoáng, đến mức đó là sự ganh tỵ với những ai làm việc theo giờ hành chính. Nhưng bù lại, mình vẫn phải di chuyển nhiều, điều này không hẳn là mệt, mà ngược lại mình còn thích thế, và nhờ đó mà hết say xe (thành tựu này khá lớn).

Ba năm nhìn lại, nó gần bằng khoảng thời gian mình đã làm cho công ty đầu đời. Nó làm mình suy nghĩ, liệu có tiếp tục một thử thách mới hay không, khi mà chu kỳ sắp đến. 

Trong khoảng thời gian 23-28 tuổi, mình chỉ biết chơi với thời gian rảnh rỗi mà công việc mang lại. Mình đã đi chơi được nhiều nơi lắm chứ, rất nhiều hình ảnh đã được ghi lại. Giai đoạn đó mở ra một thế giới quan mà từ nhỏ mình đã mơ hồ.

Bây giờ, ngấp ghé tuổi 30...Ngày xưa, tuổi 30 đối với mình là già lắm, già chát. Thế mà mình 30 rồi, thấy vẫn vậy thôi, vẫn thích nhiều trò, và sẵn sàng chơi trò "con nít" nếu điều đó bổ ích cho lũ nhỏ tuổi hơn. Tuổi đã lớn, mình bắt đầu suy nghĩ thêm về xu hướng bản thân, và lại quan tâm thêm thứ "vô bổ" là chính trị, thứ vĩ mô mà ít ai đủ rảnh mà đếm xỉa sau khi cơm áo gạo tiền.

Tuổi 30, mình có nhiều dự án nhỏ trong đầu. Cũng nhận ra mình cần đi học, hoặc cần nghiên cứu thêm một "thứ gì đó" để nâng tầm tư duy và kỹ năng. Sài Gòn ở xa và cũng thật đáng ghét, vì thế tự học là điều đang nghĩ tới.

Cuộc sống với mình chẳng phải là cuộc đua, cũng chẳng đến mức chênh vênh để tự vấn về sự tồn tại chính mình, mình chỉ biết theo đuổi những điều mình thích, thích nghĩ ra những ý tưởng mới lạ, và cũng luôn ý thức về sự hữu hạn của thời gian bản thân và nhất là với những người già thân yêu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét